IV TN / B ( Mc. 1: 21- 28 )
THUỐC TRỪ QUỶ
“ Câm đi! Hãy xuất ra khỏi người này”.
Đó là lời quát mắng của Chúa Giêsu với quỷ ô uế trong bài Tin Mừng theo Thánh Máccô ( 1: 21-28), Chúa Nhật IV, mùa Thường niên, năm B.
Sau khi xuất khỏi người thanh niên, quỷ ô uế bực tức về báo với quỷ đại ca:
- Đại ca tính sao đây! Cứ tình trạng này, chắc bọn mình hết đất sống!
Sau khi nghe quỷ ô uế trình bày sự việc, quỷ đại ca quyết định mở một buổi họp.
Khi các quỷ đã tụ tập đầy đủ, quỷ đại ca bắt đầu:
- Trước khi đi vào nội dung chính của buổi họp. Tất cả tụi bay hãy nghe thằng ô uế tường trình lại sự việc mà hắn vừa trải qua. Thằng ô uế! Mày báo cáo lại đi!
Quỷ ô uế thuật lại:
- Tui đang nhập vào một thằng thanh niên. Công việc tiến triển tốt đẹp, thì hôm nay, thình lình người ta dẫn thằng thanh niên ấy đến với Ông Giêsu. Biết Ông ta nhận ra tui nơi người thanh niên kia, tui lên tiếng trước: “ Này Ông Giêsu Nagiarét! Chuyện chúng tôi liên quan gì đến ông mà Ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: Ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa!” Nghe tui nói thế, Ông ta quát mắng, đuổi tui: “ Câm đi! Hãy xuất khỏi người này!” Thế là tui một mạch chạy về đây. Còn nữa, từ ngày Ông Giêsu bắt đầu cuộc sống công khai rao giảng cái mà Ông ta gọi là Tin Mừng gì đó và kêu gọi sám hối, ăn năn và tin vào Tin Mừng, thì dân chúng nghe theo Ông ta nhiều lắm. Theo tui thấy, cứ tình trạng này chắc bọn mình hết đất sống. Bọn loài người bây giờ rủ nhau vào thiên đàng hết thì hỏa ngục của bọn mình chắc vắng tanh! Tui xin hết.
Cả bọn im lặng một hồi lâu, thấy vậy, quỷ đại ca lên tiếng:
- Tụi bay nghĩ sao về chuyện thằng ô uế vừa mới nói? Có thật loài người bây giờ chúng nó đang rủ nhau vào thiên đàng không? nếu đúng như thế thì phải có cách nào để lôi chúng nó xuống hỏa ngục chứ?
Cả đám quỷ vẫn im lặng như đang tìm một phương kế. Bổng có một thằng quỷ đưa tay xin phát biểu:
- Đại ca! Cho tui có ý kiến: Tại sao tụi mình không rỉ vào tai loài người chúng nó rằng chỉ có thiên đàng, không có hoả ngục, như thế chúng nó sẽ chẳng còn bận tâm gì đến việc lên thiên đàng, sẽ an tâm tự mãn : Không có hoả ngục, chỉ có thiên đàng thì việc gì phải khổ cực đi tìm thiên đàng! Cứ thoải mái mà sống. Chẳng việc gì phải lo!
Bọn quỷ nhao nhao vỗ tay tán thưởng; nhưng quỷ đại ca xua tay bảo:
- Không được! Tụi bay không hiểu gì hết về loài người chúng nó. Chúng nó không bao giờ thèm tin những điều khờ khạo như vậy đâu. Ngay từ nhỏ, mỗi khi chúng nó làm gì sai trái, chúng nó đã nghĩ đến thiên đàng- hỏa ngục. Chúng nó biết điều gì tốt, điều gì xấu, cái gì được làm, cái gì không được làm. Chúng nó không dễ tin để bị lừa như thế đâu! Có đứa nào có ý kiến gì khác không? Động não lên chứ!
Một thằng quỷ khác giơ tay xin phát biểu:
- Đại ca! tui xin có ý kiến: Hay là tụi mình rỉ vào tai chúng nó rằng chỉ có hoả ngục, không có thiên đàng; như thế chúng nó sẽ chẳng thiết tha gì đến việc ăn ngay ở lành. Thế là chúng nó tha hồ mà đi bia ôm, xì đế ôm, võng ôm, vườn ôm… tha hồ cướp bóc, tham những, ăn hối lộ… tha hồ chém giết, đấm đá lẫn nhau… Thế là số người xuống hoả ngục càng ngày càng đông.
Tất cả bọn quỷ vỗ tay khen ý kiến hay, nhưng quỷ đại ca vẫn chưa bằng lòng:
- Đầu óc tụi bay mù mẫm hết cả rồi. Hai ý kiến tụi bay đưa ra cũng không có gì khác lạ, hấp dẫn. Chỉ có thiên đàng hay chỉ có hỏa ngục thì cũng là một. Tụi bay không biết là Thiên Chúa đã gieo vào lòng loài người chúng nó một một niềm hy vọng về một ngày mai tươi sáng, tốt đẹp. Dù cho chúng nó có quên lãng, sa sút, nhưng chúng nó vẫn trông đợi ngày ấy. Động não lên nào!
Quỷ đại ca vừa dứt lời, thì có một thằng quỷ khác đưa tay phát biểu:
- Tui có đề nghị như thế này: Bây giờ chúng ta sẽ rỉ tai loài người chúng nó rằng có thiên đàng, có hỏa ngục; nhưng ngày tận thế còn xa, đời còn dài, việc gì phải lo xa, cần chi phải vội vàng! Hãy cứ thong thả, hãy cứ tà tà…
Nghe đến đây, quỷ đại ca đứng phắt dậy:
- Hay! Hay! Tụi bay mau chóng hành động ngay. Cứ để cho loài người chúng nó tin có thiên đàng, có hỏa ngục. Điều quan trọng là tụi bay hãy rỉ vào tai chúng nó rằng không có gì phải lật đật, không có gì phải vội vã. Ngoài những việc củ rích như bia ôm, xì đế ôm hay gì gì ôm nữa, tụi bay còn phải biết hiện đại hóa cách rỉ tai, biết lợi dụng những phát minh khoa học như Internet… Cứ chờ mà xem!
Trên đây là một câu chuyện giả tưởng; nhưng thực tế, có thật có quỷ không? - Có đấy!
Bị con rắn cám dỗ, bà Evà đã sa ngã và kéo thêm cả ông Ađam.
Chúa Giêsu, trong hoang địa, đã ba lần chịu cám dỗ và Ngài đã chiến thắng.
Trong cuốn Tin Mừng của mình, Thánh Matthêu đã ghi lại bảy lần Chúa Giêsu trừ quỷ; Thánh Máccô, năm lần; Thánh Luca, bốn lần.
Trong các sách Tin Mừng, cũng có ghi lại những lời quỷ nói:
. Thần ô uế thét lên:“ Hỡi ông Giêsu Nagiarét, có chuyện gì giữa chúng tôi và ông? Ông đến để tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết ông là ai, là Đấng Thánh của Thiên Chúa”.
. Tại Giêrasa, từ hai người bị ám từ mồ mả đi ra, quỷ lên tiếng : “Lạy ông Giêsu, Con Thiên Chúa, chúng tôi có can chi đến ông? Ông đến đây để hành hạ chúng tôi trước hạn định sao?” Các quỷ nài xin Ngài: “Nếu ông đuổi chúng tôi khỏi đây, thì xin cho chúng tôi nhập vào đàn heo”.
Tên gọi quỷ được Chúa Giêsu thường gọi nhiều lần là Satan, và tên gọi được dân chúng truyền tụng là quỷ Belgiêbút. Có lẽ đây là tên quỷ cấp cao! và còn có nhiều tên gọi khác, chẳng hạn quỷ nhập vào người câm điếc thì gọi là quỷ câm điếc, hay vào người phong cùi, thì có tên là quỷ phong cùi, quỷ nhóc, quỷ cơ binh… Quỷ cũng có nhiều đẳng cấp thì cũng có nhiều thế lực khác nhau. Quỷ trung ương, quỷ địa phương!
Bảy mối tội đầu có lẽ cũng là tên của những quỷ có đẳng cấp trong thế giới quỷ chăng!
Và để giúp những người không may bị quỷ ám hay bị quỷ nhập, Giáo hội cũng có một phép, gọi là phép trừ tà hay phép trừ quỷ.
Như thế, quỷ có thật, là một hữu thể hiện hữu giữa thế gian. Quỷ là loại thiên thần hư hỏng, đã bị Thiên Chúa phạt, đày xuống hỏa ngục. Chúng hoạt động tinh vi, khôn khéo đến nỗi con người cứ tưởng chúng là do óc tưởng tượng bày ra.
Nơi cuộc sống trần gian, luôn có sự đối kháng giữa cái tốt và cái xấu, giữa điều lành và điều dữ, giữa cái thiện và cái ác, giữa thánh thiện và tội lỗi…
Đường lối hoạt động của quỷ là cám dỗ con người sống theo ý muốn, sở thích riêng của mình thay vì thực thi thánh ý của Thiên Chúa, là tìm cách phá đi những gì Thiên Chúa muốn bồi đắp nơi con người, là dụ dỗ con người tránh con đường chật hẹp hy sinh, hãm mình để bước vào con đường thênh thang với nhiều cuốn hút của dục vọng, lạc thú và danh lợi.
Có một thế lực luôn chống phá như thế, nên con người, nhất là Kitô hữu, cần phải cảnh giác, thức tỉnh để đương đầu với thế lực ấy.
Thái độ của Chúa Giêsu đối với quỷ là thẳng thắn, dứt khóat, không khoan nhượng: Hãy cút đi! Hãy xéo đi! Hãy câm đi! Đây cũng là một bài học cho chúng ta khi phải đối đầu những cơn cám dỗ, thử thách. Không chần chừ: Để ngày mai hãy tính! Không khoan nhượng: Một lần thì đã có sao! Không lập lờ: Vì thân phận con người yếu đuối!...
Satan và tập đoàn quỷ là những tên cám dỗ; và tất cả những ai tìm cách ngăn cản anh em mình thực hiện bổn phận làm con cái Thiên Chúa, ngăn cản việc thi hành sứ mệnh của Ngài, thì cũng là những người đang toa rập với mưu kế của Satan. Thánh Phêrô đã bị Chúa Giêsu quở mắng là Satan, khi ông tỏ ý ngăn cản Ngài đi vào con đường khổ nạn để cứu chuộc loài người.
Quỷ hoành hành như thế, nhưng chưa thấy đài truyền hình nào quảng cáo thuốc trừ quỷ, cũng chưa nghe người bán thuốc dạo nào rao: Ai mua thuốc trừ quỷ không? Chúa Giêsu đã chỉ cho chúng ta một bài thuốc trừ quỷ.
Một lần kia, các môn đệ hỏi riêng Chúa Giêsu: “Tại sao chúng con không thể trừ thứ quỷ ấy được?” Ngài đã trả lời cho các ông: “Vì các con yếu lòng tin!... Thứ quỷ ấy chỉ bị xua trừ bằng lời cầu nguyện và việc ăn chay”. Đó là bài thuốc trừ quỷ Chúa chỉ cho chúng ta để lướt thắng những cám dỗ của tập đoàn quỷ Satan và của chính bản thân chúng ta như Ngài đã chiến thắng Satan nơi hoang địa vậy.
Lm. Giuse Trịnh Ngọc Danh